Chỉ đứng đầu BXH được 15 ngày nhưng Man City vẫn vô địch đầy thuyết phục.
Thế nhưng, trong khi mùa bóng này Premier League đầy rẫy bàn thắng - đây là mùa đầu tiên kể từ năm 1961 có hai đội ghi hơn 100 bàn thắng, khoảnh khắc định đoạt kết cục của mùa giải đến từ những cơ hội bị đánh mất một cách tàn nhẫn. Liverpool, Chelsea, Arsenal, Manchester United, v.v… Sự thất vọng là cảm giác bao trùm toàn nước Anh.
Man City, vô địch vì “lì” hơn tất cả
Nói như vậy không phải là để chê bai thành quả của Man City. Nửa xanh thành Manchester xứng đáng với chức vô địch, cho dù họ chỉ đứng trên đỉnh BXH được 15 ngày trong mùa giải này. Họ có thể chạy sau, nhưng không để bị cắt đuôi, và khi những kẻ chạy trước bắt đầu đuối sức và trượt ngã trong đau đớn, City vượt lên để chạm vạch đích đầu tiên.
Man City vô địch vì ghi rất nhiều bàn trong khi vẫn thủ vững vàng |
Con số 15 sẽ luôn là điều đáng nói nhất về mùa giải vô địch này của City. Họ luôn có vẻ đi sau đối thủ chừng 4-5 điểm, mà nguyên nhân là vì đá muộn. Nhưng phải chăng họ đã luôn đứng ở trên đỉnh BXH về mặt thực tế trong hầu như toàn bộ mùa giải? Có thể Arsenal đã đứng trên đó 128 ngày, Liverpool gần 60 ngày, và Chelsea cũng có ngót nghét hơn 50 ngày, nhưng kỳ thực Man City đã luôn là đội dẫn đầu, đã luôn là kẻ nắm trong tay chức vô địch.
Man City của mùa giải 2013/14 là một đội bóng ghi rất nhiều bàn thắng, ghi bàn rất phong cách và biết phòng ngự (dù phòng ngự không tốt bằng City-của-Mancini). Thế nhưng trong phần lớn mùa bóng, sự trỗi dậy của City luôn là cốt truyện phụ. Mọi sự chú ý dồn về Liverpool, một đội bóng lịch sử với cổ động viên khắp năm châu và một lịch sử đầy hào hùng lẫn bi thương. Họ đã chờ 24 năm cho một chức VĐQG, và chỉ từng đó thôi cũng đủ khiến không ít người thương xót. Họ có một ngôi sao mang tên Luis Suarez, một HLV tài năng, và một biểu tượng, Steven Gerrard.
Câu chuyện những “cái chết”
Trong nhiều tháng, người ta tưởng rằng kỳ tích sắp đến với Merseyside. Thế rồi ở phút cuối, sự thật nghiệt ngã và lạnh lùng là thứ duy nhất còn lại: Gerrard, tuyệt vọng chờ đợi chức vô địch Ngoại hạng đầu tiên đến với mình, trượt chân và mang tới bàn thắng cho Chelsea. Không ai đổ lỗi cho Gerrard một cách trực tiếp, rất nhiều sự ủng hộ xuất hiện đối với người đội trưởng, nhưng tác động của sai lầm ấy là không phải bàn cãi. Màn sụp đổ trong 12 phút trước Crystal Palace đóng thêm một cái đinh nữa vào cỗ quan tài chứa hy vọng vô địch của The Kop.
Liverpool gục ngã ở thời điểm quyết định |
Suarez khóc, Gerrard tan nát, nhưng những người Liverpool không phải là những kẻ duy nhất gặm nhấm nỗi buồn. Thảm họa sân nhà của Chelsea trước Sunderland cũng chẳng kém gì, bởi cho dù nó không khiến ai ở Chelsea rớt nước mắt, thực tế vẫn y nguyên là họ đã để rơi cơ hội vô địch.
Và nỗi thất vọng lớn nhất phải là Arsenal. 128 ngày đứng trên đầu BXH của họ thực sự mong manh và khi những vết nứt đã quá lớn, nó vỡ hẳn ra. Arsenal vẫn còn FA Cup để an ủi, và các CĐV The Gunners chắc chắn sẽ không coi cái cúp đó như một danh hiệu tầm thường. Nhưng năm qua hứa hẹn nhiều hơn cho Arsenal, họ đứng đầu bảng suốt từ tháng 9 năm trước đến tháng 1 năm nay, và rồi chỉ trong phút chốc, giấc mơ vô địch tan biến khi thua Liverpool 1-5, thua Chelsea 0-6, thua Everton 0-3.
Nếu như cái chết của “Liverpool nhà vô địch” là một cái chết bi hùng, cái chết của “Chelsea nhà vô địch” cũng để lại những tiếc nuối, thì cái chết của “Arsenal nhà vô địch” lại rất nhanh chóng và lặng lẽ. Những cái chết lặng lẽ bao giờ cũng đáng sợ hơn hết.
Cú đúp Premier League - League Cup là thành công lớn của Pellegrini ngay mùa đầu tiên |
Gustavo Poyet, sau khi đã chắc chắn Sunderland của mình trụ hạng mùa này, đã tếu táo nói với phóng viên rằng: “Tôi biết tôi mạnh mẽ, nhưng quả thực tôi không muốn chết. 7 tháng qua toàn những cơn đau tim, và tôi không muốn rụng thêm sợi tóc nào nữa”.
Câu bình luận ấy của Gus có thể tóm tắt cả mùa giải 2013/14 này của Premier League. Đó là một bộ phim về những giấc mơ chớm nở, ngày càng trở thành hiện thực, rồi bất chợt tan vỡ trong đau đớn, và người chiến thắng là kẻ duy nhất vẫn còn đứng vững sau những cơn đau tim ấy. Đó là Manuel Pellegrini, đó là Man City.